Thời gian...
Trong một thời gian dài, con người đã nhìn nhận một cách sai lầm rằng thời gian là tuyệt đối. Einstein đã chứng minh bằng thuyết khoa học của mình rằng Thời Gian không phải là một khái niệm tuyệt đối. Nhưng ngay cả vậy, trong góc nhìn hàng ngày của những sinh vật nhỏ nhoi trên hành tinh này, nó vẫn được xem là thứ duy nhất tuyệt đối. Đó không phải là điều duy nhất mà chúng ta nhìn nhận sai về thời gian. Người ta nói thời gian có sức mạnh kỳ diệu có thể xoá mòn và làm thay đổi mọi thứ. Không phải không có hàm ý gì khi chúng ta vẫn nói Thời gian thay đổi thì con người cũng phải thay đổi theo…
Time does not change us. It just unfolds us. (Max Frisch)
“Thời gian không làm thay đổi chúng ta. Nó giúp chúng ta nhìn thấy được chính con người của mình.” Chúng ta đỗ lỗi cho Thời Gian về tất cả những thay đổi khiến chúng ta phật ý, đặc biệt là khi đối tượng của sự thay đổi là Lòng Người. Và có lẽ không có gì đáng buồn hơn khi nghĩ rằng lòng người thay đổi theo thời gian. Nhưng lòng người không thay đổi theo thời gian. Chúng ta đơn giản chỉ không nhận ra được rằng những gì mà chúng ta cho là “sự thay đổi” thực ra đều là những gì đã có sẵn mà chúng ta đã không nhìn ra. Thời gian chỉ giúp bộc lộ những giá trị đó ra bên ngoài. Bạn không tin? Người ta nói tình yêu chân thực sẽ không bao giờ bị thời gian xoá mờ hay làm thay đổi cũng là vì một lý do tương tự....
(sưu tầm)
Tôi cũng chưa trở thành một nhà bác học, một nhà hiền triết uyên bác...để có thể nhận xét thời gian là gì...?nhưng có một điều chắc chắn rằng thời gian rồi sẽ bộc lộ tất cả : con người thật của chính chúng ta,của bạn....hay của bất kì ai đó mà bạn quen biết...có thể bây giờ bạn sẽ chưa nhận ra nhưng 5 năm, 10 năm thậm chí là lâu hơn nữa...khi mà bạn đủ "trưởng thành" để nhìn lại tất cả...bạn sẽ cảm nhận mọi việc khác hơn lúc này rất nhiều!
Có thể chính lúc này bạn đang gặp khó khăn nhưng "bạn của tương lai" thì lại cười thầm bởi đó là cơ hội...lúc này bạn đang vui vẻ và cho rằng mình đi đúng "con đường"...sau này "bạn của tương lai" lại thất vọng vì chính con đường bạn chọn lúc ấy....có rất nhiều cơ hội bạn có thể nắm lấy bạn đều bỏ qua, có nhiều điều bạn tưởng chừng như biết hết nhưng thực ra bạn lại chẳng hiểu gì,.. nhiều điều quan quan trọng đang nằm trong tay bạn mà bạn chẳng bao giờ biết trân trọng hay níu giữ....và rồi khi mất đi bạn mới thấy nuối tiếc...và khi đó bạn lại đổ lỗi cho thời gian...
Vậy tại sao bạn chưa bao giờ tự nhìn nhận rằng bạn đã không chịu nhìn nhận mọi vấn đề một cách kĩ càng hơn,thấu đáo hơn hay chú tâm hơn,hay thời gian không đủ để bạn suy nghĩ một vấn đề nào đó!..tất cả chỉ là ngụy biện mà thôi.
Tôi cũng vậy...cuốn vào đó...khi thất bại hay sai lầm gì đó tôi nghĩ đến ...."thời gian quay lại để sửa chữa"...mơ mộng và suy nghĩ về "thời gian của tương lai"...mà chưa bao giờ nghĩ tôi sẽ làm gì cho "thời gian của hiện tại"
Tôi không phủ nhận rằng mình chưa đủ "chín chắn" để làm tốt mọi việc của hiện tại nhưng chắc chắn rằng tôi "chín chắn " so với "con người trong quá khứ"
Dừng lại để suy ngẫm về bản thân về mối quan hệ với mọi người....dừng lại để tiến bước tới tương lai của chính mình.Nếu định nghĩa "trưởng thành" là sự chuyển biến trong nhận thức thì tôi có thể tự tin mà nói rằng "mình đã trưởng thành"
"Thời gian như những ngọn gió - nó cuốn theo những gì nhẹ và để lại những thứ nặng nề lại đằng sau”.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét