Không phê bình chỉ trích người khác
"Thượng đế trao cho mỗi người một đặc điểm riêng, không ai giống ai. Và chính vì vậy, tôi không thể đòi hỏi mỗi người hành xử giống nhau và mọi người đều tự biết phê phán chính mình khi họ làm một điều gì đó không tốt"
(Wanamaker - Sáng lập chuỗi cửa hàng Wallmart)
Chỉ trích là vô bổ, vì nó chỉ gây ra thái độ chống đối, bào chữa. Chỉ trích càng trở nên nguy hiểm vì nó chạm đến lòng kiêu hãnh của con người, sự cố chấp, gây tổn thương tới ý thức và tầm quan trọng của họ và kết quả chỉ tạo ra sự tức giận và căm thù. Chỉ trích còn gây ra phản ứng chối bỏ trách nhiệm, đồng thời phát sinh tâm lý chán nản và nhụt trí trong khi lỗi lầm vẫn không được giải quyết.
Những lời chỉ trích giống như chim bồ câu đưa thư, bao giờ cũng quay trở lại về nơi xuất phát.
Có một điều rất nguy hiểm là những người mà ta chi trích, lên án chắc chắn sẽ tìm lí lẽ tự biện hộ cho mình và kết án ngược lại chúng ta.
"Chúng ta không nên kết án người khấc để chính mình không bị kết án"
(Lincoln - Tổng thống Mỹ)
Con người hiếm khi suy xét đúng sai rõ ràng bằng lý trí.Con người thường hành xử theo cảm xúc, thành kiến cộng thêm lòng kiêu hãnh vốn có của mình.
Người thiếu suy nghĩ nào cũng có thể chỉ trích, oán trách thanh phiền người khác. Nhưng phải là một người biết tự chủ và có một tâm hồn bao dung, rộng lượng mới có thể hiểu và biết tha thư cho người khác.
Chỉ trích là một việc không khó. Vượt lên trên sự phán xét ấy để cư xử rộng lượng vị tha mới là điều đáng tự hào
(Trích Đắc Nhân Tâm)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét